Ma nấm mối - Lần đầu tiên gặp ma
https://shopnammoi.blogspot.com/2016/04/ma-nam-moi-lan-au-tien-gap-ma.html
Ma
nấm mối
Chap 01: Lần đầu tiên gặp ma
Khi
mà những cơn mưa đầu mùa bất đầu kéo đến, làm giảm đi cái nắng oi bức của ngày
hè Sài Thành. Tôi ngẫn ngơ nhớ về chuyện quá khứ của mình. Một kỷ niệm đẹp của
thời trai mới lớn, một kỷ niệm mông lung, giữa thật và hư khó tả.
Tôi
nhớ năm ấy, cái tuổi vừa mới lớn, vừa là một thanh niên vừa là một đứa con nít.
Khi mưa đầu mùa đã đến cũng báo hiệu mùa nấm mối bất đầu xuất hiện, với những
giọt mưa nấm mối: mùa nấm mối đã đến – Câu truyện của tôi bất đầu từ đây.
Bạn có bao giờ gặp ma chưa ? |
Khi
mùa nấm mối đến, tôi cùng vài đứa bạn chuẩn bị dụng cụ cho mùa thu hoạch nấm mối.
Vì nấm mối gần nhà thì ít chúng tôi phải đi xa vô những vùng rẫy âm u, nơi có
ít người sinh sống, vườn cây um tùm. Vì những nơi ấy có nhiều nấm mối và cũng
ít người biết tới. Còn một cái đặc thù của nấm mối là phải đi hái nấm mối và
sáng sớm, khoảng 3 – 4 giờ sáng là nhóm tôi đã đi, vì khi ấy nấm mối vừa nhú
lên khỏi mặt đất, và cũng ít người phát hiện ra; cùng vấn đề này cũng có những
chuyện ly kỳ về nấm mối, ngươi ta gọi nấm mối là nấm ma, nhưng lần này tôi gặp
ma nấm mối thật. Cầm những cái đèn pin với ánh sáng loe lói, nhóm tôi bất đầu
cái “hình trình” đi hái nấm mối, đi hái nấm mối để kiếm thêm thu nhập thì ít,
đi hái để cải thiện bữa ăn thì cũng có nhưng không phải mục tiêu, mà chính là
đi cho vui.
Vậy
là nhóm tui đã đi ra khỏi cái xóm quê thân thuộc, chúng tôi có ba người. Chúng
tôi đi tắt vô những vùng rẫy với đầy những vườn cây ăn trái. Theo kinh nghiệm của
chúng tôi, chúng tôi chọn một vườn cây lớn đã tìm nấm mối, đó là vườn cây chôm
chôm có pha tạp với vườn chuối và một số cây khác. Do là đầu mùa mưa nên chủ vườn
này là người chăm sóc vườn cây rất tốt, chôm đã ra trái và hoa chôm chôm thì
cũng đã tàn, nhưng vẫn còn “ vấn vương” mùi hương của nó. Chúng tôi là những
thanh niên mười 15 -17 tuổi, được nhà trường dạy rằng : trên đời này làm gì có
ma – nếu chúng tôi sợ thì chúng tôi đã không đi hái nấm mối với trời đêm như thế
này. Bởi vì chúng tôi đi nhóm, muốn tăng khả năng được nhiều nấm, chúng tôi
chia ra, nếu gặp ổ nấm mối thì chúng tôi
sẽ gọi nhau tới hái cùng. Vậy là chúng tôi chia ra làm ba hướng, tôi chọn hướng
đi sâu vào trong rẫy, còn hai bạn tôi đi hai hướng còn lại, vì cập ranh thì thường
nấm mối sẽ xuất hiện, nhưng tôi không chọn hướng này, thì đi sâu vô trong, vừa
nhiều cây chôm chôm lớn vừa có thể hái trộm trái mà ăn. Đây là quyết định sai lầm
của tôi, trời 3- 4 giờ sáng thì cũng đã tờ mờ rồi, còn vì tiết kiệm pin nên
chúng tôi thường bật tắt liên tục để đủ pin dùng trong việc kiếm nấm mối. Tôi
đi qua hàng chôm chôm cổ thụ, tôi đoán là khoảng trên 20 năm tuổi, nhưng càng
đi sâu vào hàng chôm chôm tôi cảm thấy lạnh người ghê gớm, có lẽ là do trời buổi
sáng cộng với mưa đầu mùa làm cho mặt đất lạnh buốt hay do hôm này sương nhiều
làm lạnh tới cả người tôi nổi da gà. Tôi bắt đầu dùng đèn pin lục lọi dưới gốc
cây chôm chôm để kiếm tìm nấm mối, những lúc tôi cố người tôi lại thấy ánh sáng
đằng trước mặt, anh sáng này không giống như anh sáng đèn pin của người đi hái
nấm mối, nhưng khi nhìn lên thì chẵng thấy gì. Thứ ánh sàng kỳ lạ, có ánh sáng
trắng mơ màng. Nhưng lúc này tôi cứ tưởng là thằng Bợp nó đi bên tay phải tôi,
tôi chửi đỏng: “ mẹ mày, đã giao là mày đi cập hàng chôm chôm cập ranh mà mày
đi trước tao làm gì !” Nhưng không có ai trả lời, vì vừa chôm chôm này rộng khoảng
4 -5 ha, nói nhỏ không dễ gì nghe được.
Tôi thất bất ngờ vì tôi nói cũng không nhỏ lắm, mà hai thằng bạn “ chết tiệt”
nó nó không trả lời. Trong đầu tôi nghĩ là do “lão Bợp” đi trước phá mình đây,
có lẽ là do ngoài ranh không hấp hẫn hắn nên hắn mới vào trong đây. Tôi lại lúi
cúi tìm nấm mối, tôi cảm giác có người sau lưng tôi, tôi bật đèn ra phía sau,
nhưng tôi chẳng thấy gì hết. Lúc này tôi đã lạnh hết người rồi, nhưng đã thấy ổ
nấm mối, nên mọi sợ hãi trong lòng tôi dần biến mất, tôi gọi to: Ở đây có nấm mối
tụi mày ơi !
Nhóm chúng tôi gồm có Bợp hay còn gọi
là lão Bợp, Sang và tôi. Khi đã gọi tụi nó rồi, tôi bắt đầu hái nấm mối, ổ nầy
hơn lớn khoảng 3 -4 kg, tôi quét những là chôm chôm ra tôi giựt bắn người khi
thấy một đầu người tóc dài nhìn ghê gợn đang chừng chừng mắt vào tôi nhưng chớp
mắt thì đã không thấy đâu nữa, tôi đã bắt đầu sợ hãi chân bước không đi nổi, miệng
chỉ lắp bắp ú ớ, cố gắng gọi lớn : Tụi bây ở đâu ? Tôi không biết là tôi chết đứng
người ở đây bao lâu …. Tôi thấy một ánh sáng đèn pin tới, nhưng không phải đi mà là chạy, dáng người quen thuộc –
Đó là thằng Sang. Trên tay là bịt nấm mối khoảng hai ba lạng, chạy với bộ mặt hớt
hơ hớt hẫy đến tôi, tôi chưa kịp nói gì thì nó đã nói trước: Cái vườn này kỳ kỳ
sao đó mày. Câu nói thằng Sang chưa dứt thì lão Bợp đã đến, thực chất lão Bợp
là đàn anh, lớn tuổi hơn chúng tôi, nhưng chơi chung nhóm nên gọi là lão Bợp, hắn
vừa tới thì đã phát hiện ra ổ nấm mối không thèm quan tâm đến chúng tôi, đã sà
xuống đất hái nấm mối, hắn mới phát hiện là tụi tôi không hăng hái như mọi lần,
hắn mới nhìn lên tôi rồi bảo:
-
Mày
làm đéo gì mà la lớn thế, tao có điếc đâu !
Tôi
mới hỏi chuyện hắn, thì hắn bảo đi cập hàng ranh bên tay phải, không có đi vô
trong. Khi khi tôi gọi lớn thì hắn mới vô. Tôi mới bảo hắn mình vừa gặp ma luôn
luôn có người đi trước và kể hắn nghe vừa thấy cái đầu người ngay chổ này, hắn
cười khoái trá:
-
Mày
đường có hù tao, tao sợ …. ha ha ha
Tôi
biết lão Bợp là người không sợ ma không sợ quỹ, nhưng có đầy đủ ba người thì
tôi cũng đỡ sợ kèm theo đó là trời khoảng 5 giờ sáng rồi, trời hừng sáng. Trong
lòng tôi chỉ có nấm mối không còn sợ ma nữa, coi như lão nói đúng, có lẽ tôi đá
vào đá tổ ông nhìn giống đầu người thôi. Tôi bắt đầu nhổ nấm mối.
Tôi và lão Bợp đang say sưa nhổ,
nhưng thấy thằng Sang không nói gì, chỉ đứng ngơ ngơ. Tôi ngước lên hẳn nó: “
mày cũng gặp ma à”
-
ừ
- nói trả lời.
Lão
Bợp nhìn lên, lại cười lớn hơn nữa : “mày kể tao nghe”
Thằng Sang đi về phí tay trái, nó đi
cũng cập hàng ranh đối hướng với lão Bợp, nó đi khoảng một tí là đã mất nhóm,
vì tán cây chôm chôm rất lớn, nó lùng sục nấm mối cũng như tôi. Khi nó đã mải
mê, thì nghe thấy tiếng chân người bước sau nó, tiếng chân càng ngày càng gần,
trong đầu nó nghĩ có thể là tôi hay lão Bợp đi nó để phá nó đây. Nó không quan
tâm tiếp tục tìm kiếm, vẫn tiếng chân sột soạt, bước trên lá chôm chôm khô. Nó
tiếp tục tìm, bước chân càng tiến gần, nó bập chợt quay đầu lại – không thấy
ai. Hành động này cứ lập đi lập lại, cho đến khi nó phát hiện một ổ nấm mối nằm
không phải là trong tàn cây chôm chôm mà là ngay gốc tiêu cập bên tán chôm
chôm. Dưới gốc tiêu thì ở nấm này không nhiều, chắc khoảng nữa ký. Mẹ nó ! gặp
nấm mà đéo gọi anh em – Lão Bộp nói. Khi gặp nấm thì mọi chuyện ma quỹ điều biến
mất hết, nó cũng gian không thèm gọi anh em, bắt đầu hái. Khi nó ngồi xuống, nó
cảm giác một người đứng kế bên nó. Nó nói: “tao chưa gọi sao tụi bây biết hay vậy”,
một giọng trả lời là con gái nghe như ú ớ: ừ …ừ. Nó giật mình: mày nó cái gì – nó hỏi. Không có
câu trả lời. Một thoáng chớp mắt, nó quay quoắt đầu lại, một bóng người không
rõ hình không gõ bóng bay bỏng vào tán cây chôm chôm, vừa lúc đó nó nghe tiếng
tôi la lớn, nó bừng tĩnh, và chạy bán sống bán chết đến chỗ tôi, tay nó vẫn còn
cầm mấy lạng nấm mối. Nghe tới đây, mày còn nhớ chỗ có nấm môi không, nhổ xong
chỗ này, qua nó nhổ cho hết mấy tây năm kia luôn – Bợp nói. Với giọng nó chế giễu
của Bợp, lòng tự ái của Sang nổi lên, ông nhổ xong ở đây đi rồi tôi dẫn ông qua
– Sang nói. Đúng như lời Sang chỉ khi chúng tôi hai xong ổ nấm của tôi thì quay
lại chỗ sang, vẫn rõ ràng những dấu vết đang còn nhổ dở của nó. Lão Bợp không
nói tiếng nào cắm đầu vô nhổ
Trời cũng sáng hẳn, chúng tôi phải về.
Vì nhổ nấm mối thì không ai la rầy gì, nhưng chúng tôi lại “tàn sát” vườn trái
cây của họ. Chắn chắc gặp chúng tôi họ sẽ đuổi đánh, nhổ xong ổ nấm của Sang
thì chúng tôi ra về. Trên đường về, lão tía lia tía lịa cái miệng: vườn đó ngon,
mới đi kiếm có một phần ba mà đã nhiều nấm thế này, vô sâu trong vườn chắc nhiều
nấm hơn. Sáng mai mình đi sớm hơn để hái hết vườn. Tôi và Sang nhìn nhau không
trả lời. Về tời nhà cũng đã 8h sáng, tức là chúng tôi đi bộ khoảng một tiếng rưỡi,
tính ra cũng khoảng 8 đến 10 cây đi đường rẫy. Hôm nay, mọi người được khoảng một
kg đến 2 kg làm lão Bợp hụt hẫng, hắn quả quyết sáng mai phải đi sớm.
Sang tạt vô nhà, đưa nấm cho mẹ rồi
lên nhà tôi chơi, nhà tôi cách nhà Sang khoảng 2 rẫy, nhà tôi trên đồi cũng là
nhà vườn, cũng vườn cây um tùm nhưng không làm tôi sợ như ở trong vườn chôm
chôm ấy. Tôi và Sang kể cho nhau nghe, phân tích tình huống và kiểm định lung
tung rồi quyết định … Rồi quyết định sáng mai đi sớm với lão Bợp, đi sớm hơn
ngày hôm này để hái nhiều nấm và kiểm chứng xem có ma hay không ?
Phần 2: Chuyến đi ma ám
Phần 2: Chuyến đi ma ám